Tôi không phải chờ quá lâu để đến giờ G. Sau vài vòng dạo quanh phòng sinh và khám phá quang cảnh lờ mờ sáng bên ngoài cửa sổ, vài câu chuyện phiếm với chồng, vài cú điện thoại về VN để báo tin "đang đẻ dở" tôi chợt thấy mình "có nhu cầu đẻ". Tôi nói vội với Sari về nguyện vọng được khâu vá cẩn thận sau khi sinh của mình. Lần trước, không biết vì lý do gì mà Pernila tặng tôi một “chỗ ấy” xinh đẹp hơn cả của con gái chưa chồng khiến vợ chồng tôi tốn hàng lít gel trong bốn năm trời. Lần này, tôi muốn điều chỉnh sự cố nho nhỏ đó tí tỉnh. Ai ngờ, nguyện vọng đó của tôi dẫn đến một cuộc tuyển chọn nho nhỏ trong đội ngũ y bác sỹ trực đêm hôm đó để có được một người "cầm kim". Ann-Marie, “người cầm kim", đã giúp tôi có một cú rạch hoàn hảo để Sari giúp con gái tôi chào đời. Con gái tôi, tóc dài và có đôi môi đỏ thắm. Tôi ngắm nghía "em Sue" mà tôi đã "sản xuất" được giờ đang nằm ấm áp và ẩm ướt trong lòng tôi. Thuốc vẫn có tác dụng và tôi biết Ann-Marie cùng Sari đang giúp lấy bánh nhau của Sue ra ngoài và sau đó là tặng tôi những mũi khâu hoàn hảo.
Tôi không hề buồn ngủ dù đã qua một đêm thức trắng vượt cạn. Tôi ngắm cô bé đang ngủ bên giường tôi với đôi môi đỏ thắm kia. Tôi vẫn ngạc nhiên lắm vì mọi chuyện dường như nhanh quá. Kia là con gái tôi sao, tí tẹo với bàn tay vẫn còn hơi tai tái nhưng môi thì rất hồng và mắt và tóc rất đen. Kia là cô nàng vừa sinh ra đã mặc chật ních bộ quần áo sơ sinh chị chồng tôi gửi tặng từ Hà Nội. Kia là con gái rượu của chồng tôi với những ngón tay thanh mảnh và cái mũi hơi mốc mốc. Chồng tôi cười toe toét từ lúc con gái tôi ra đời. Anh cắt rốn cho con thành thạo như thể không phải đây mới là lần thứ hai anh làm việc này. Anh ôm con gái trong tay với nụ cười thu hoạch. Chẳng phải anh là một gã đàn ông viên mãn lắm sao. Sinh linh bé bỏng này vừa khiến anh trở thành một người như vậy đấy.
Con gái à, con có biết cả nhà mong chờ con đến thế nào không? Ba giờ đồng hồ kể từ lúc mẹ vào viện (2.30AM) đến lúc con ra đời (5.33AM) có lẽ chưa đủ lâu. Mình sẽ cộng thêm 12 tuần kể từ khi chúng mình "du sản" (Vợ của bạn tôi sau này vẫn kể rằng chồng cô ấy mong đến ngày tôi sinh nở mẹ tròn con vuông còn hơn cả chồng tôi nữa. Viết những dòng này, tôi lại nhớ hai bạn biết bao!). Có thể cộng thêm 30 tuần trước đó, kể từ khi mẹ biết rằng con sẽ trở thành thành viên trót trong nhà. Nếu vẫn chưa đủ lâu, mẹ sẽ cộng thêm 4 năm 8 ngày kể từ khi anh Kiki ra đời, bố đã mơ về con. Bé Sue ơi, thật không hoài công cả nhà mình mong đợi!
(Tiếp theo và hết: Buổi đầu lưu luyến ấy)
No comments:
Post a Comment