Friday, April 11, 2008

Cố lên bé ơi!

(Kỳ trước: Bác sỹ gây mê)

Pernila cũng hi xem tôi còn cn gì na không ri đi gi bác s. Cô y cũng không quên xin li tôi ln na trước khi ra (cái li do cô y chc kim đ truyn dch cho tôi trước khi bác s gây mê vào nhưng b chch làm tôi chy máu mt chút, s hãi mt chút). Bác s kim tra lượng oxitocine đang truyn cho tôi ri khám li. Bác s nói rng đã m 8-9cm ri. Mt chút na thôi.

11h30, gi thì tôi đã m 10cm. Bác s cùng mt y tá đang giúp tôi cui giường. Chng tôi lo âu cm tay tôi. Pernila đang lau mt cho tôi và k rng khi cô y sinh con đu lòng cũng đy lo âu ri mi chuyn đu tt đp. Ri tôi thy mun rn. Bác s và y tá bo rn thôi. C hai chúng tôi cùng rn. Đng kia, bác s và y tá người thì đ chân, người thì đ lưng và bng cho tôi. Gia hai ln rn, tôi mt quá và nm đ đ. c s li còn khen tôi là biết ngh ngơi như thế là tt. Tôi th hình dung nếu tôi đ tư thế đng thì không biết s ra sao. Ái chà, đau quá, rn nào, hết c mơ vi mng đ đng.

Tôi không rn được Kiki ra. Quái, sao mà khó thế! Chng tôi hô hoán: "Anh nhìn thy chm tóc ca con ri, c lên bé". Anh đi mà c ly, tôi mt lm ri. Tôi nói vi bác s là tôi không th làm được đâu. Tôi hết sc ri. Pernila ly nước cho tôi ung. Bác sỹ nhẹ nhàng động viên là tôi s làm được, tôi đã làm gii lm, ch mt chút xíu xiu na thôi. Ung nước, ngh ngơi 1 tý ri tiếp tc nhé. Nào thì c. "Đu con chui ra ri này, bé gii quá, con đy tóc". Sao tôi vn khó chu vy? Tôi vn phi rn na đ đy cái vai ca bé ra khi người tôi. Cùng lúc tôi dường như ngt xu thì cũng là lúc hai vai bé bng ca Kiki xoay ra được và bác s đ ly bé, nh nhàng giúp bé chui nt ra ngoài. Tôi nghe loáng thoáng tiếng y tá nói "tai em bé xinh quá". Tôi không th m mt ra được đ ngm cái tai xinh y lúc này. Tôi mt quá quá quá...

Có cái gì m ướt và âm m được đt lên bng tôi. Tôi hé mt nhìn. Kiki đây sao? Có l tôi không phi là m tt vì cm giác đu tiên đến vi tôi là... s bn. Tôi cũng s nhè nh vào cái sinh linh ướt át nm trên bng tôi kia và git mình thy nó ng nguy. Tôi đã mng vui khi Pernila nhc Kiki ra khi bng tôi đ lau cho bé. Giây phút trng đi đến vi chng tôi ri đây. Bác s kp hai đu dây rn và đưa cho chng tôi cái kéo. Xin mi ông b! Nếu tôi không mt đến thế thì nht đnh chúng tôi đã có bc nh chng tôi ct rn cho con. Và người ta cân đo bé Kiki "3655g-51cm, ch gii tht đy. Trông ch nh như vy chúng tôi đã lo ch không đ thường được".

Đến gi tôi không nh rõ Kiki ct tiếng khóc chào đi khi nào, trước hay sau khi nm trên bng tôi, trước hay sau khi chng tôi ct rn cho bé. Tt c dường như rt nhanh cũng dường như rt chm. Chng ai phết vào mông bé như tôi tưởng tượng mà người ta cho bé th khí oxy và con tôi khóc tiếng khóc chào đi. Chc Kiki cũng biết tôi không phi là người m tt lm nên bé cũng chng hoài hơi khóc lâu. Anh chàng khóc tht to vài tiếng ri lơ láo nhìn thế gii. , con tôi đy, ngay lp tc m mt lơ láo nhìn đi khi mi chui t bng m ra.

Ri photo time ri rít. Nào là Kiki được m bế, được b bế, c nhà vi bác s, c nhà bonding... Hết màn này là lúc Kiki được đưa vào bú m còn Pernila thì khâu cho tôi sau khi bác skim tra nhau thai đã ra hết. Tôi chng biết cho con bú ra sao. Kiki cũng chưa biết bt đu thế nào. Nhưng không sao, chúng tôi mi gp nhau có na gi. Còn rt nhiu thi gian phía trước.

Mt ba ăn nh cho tôi cũng đã được mt y tá khác mang vào cùng sa và nước qu. Cô y chúc mng chúng tôi và khen con tôi xinh đp. Tôi biết là con tôi xinh đp nhưng thi đim đó, tôi chưa nghĩ thế. Chng tôi đang gi đin v nhà. Trước lúc tôi sinh, bn tôi có gi đin cho tôi từ Việt Nam. Tôi chào ch bng câu: "thôi thế nhé, em đau quá, đ cái đã". 40 phút sau con tôi chào đi 12gi11phút ngày 16 tháng 4 năm 2002.


Chúng tôi ng gic ng trưa đu tiên có mt ba người. Tôi trên giường sinh gi đã được thay ga sch s. Cm tay tôi, mm cười ng trên ghế lc lư là ông b mi tinh ca con tôi. Gia chúng tôi là Kiki, thành viên mi, gi thì đã ng ri, sau khi được tiêm mt mũi vitamin K và bú m, vi cái đu ngho qua bên phi (cái tư thế đã làm tôi lo phát điên và gi đin liên tc vào bnh vin nhng ngày sau đó đ hi xem ti sao con tôi c nghiêng mt v bên phi, không khéo bé b tt gì ri). Tôi tnh gic trước tiên và th tua li nhng gì đã xy ra vi tôi t 6h30 sáng nay, khi tôi nhp vin đến gi. Tôi thy mình may mn quá vì luôn có chng tôi bên. Tôi thy mình yên tâm quá vì đã sinh bnh vin này vi kíp trc này. Pernila nh nhàng m ca vào kim tra tình hình ca tôi. Theo sau cô y là mt y tá khác. "Tôi hết ca ri. Đây s là người thay tôi chăm sóc ch. Mong là 10h ti nay khi tôi vào ch đã được chuyn lên phòng ngh ri. Ch đã làm gii lm. Tôi đ giy chng sinh cho bé trong h sơ ri. Mi chuyn s tt đp c. Con trai ch xinh lm". Tôi chng biết nói gì hơn là cm ơn cô y. Tôi cũng xin li cô y vì đã tht thô l khi cô y ch nh tay làm tôi đau. Cô y cười thành tiếng và bo tôi đng nghĩ đến chuyn đó na vì tôi là bnh nhân tuyt vi lm. Ingunn, người giúp chúng tôi chiu hôm đó đã thu xếp cho tôi mt phòng khu vc chăm sóc đc bit. Th trng ca tôi tuy hơi có vn đ nhưng cái chính là nhng nhân viên khu ICU có th nói tiếng Anh tt hơn nhân viên trc khu family đêm đó . Ingunn nói rng như thế s an toàn hơn cho tôi vì nh đêm hôm có chuyn gì thì vic giao tiếp vi y tá, bác s là cc kỳ quan trng.

Tôi đã ăn ba chiu ti phòng sinh ca mình và lưu luyến chia tay nó đ lên khu hu sn. Đến gi tôi vn nh cái chuông, cái mt n, cái ghế lc lư, cái rèm ca hình nhng cây nm và c 1 cái mô hình máy bay bng g trên khung ca s phòng sinh - nơi con tôi chào đi.


Ký sự về việc ra đời của Kiki gói ghém lại ở đây. Kỳ sau sẽ là câu chuyện của 4 năm sau đó - Em Sue ra đời.


(Tiếp theo: Lên đường "du sản")


No comments: