Tuesday, September 16, 2008

Dạt

Dạt là một từ mới. Mẹ bảo, từ này mới ngay cả với mẹ. Hồi mẹ bé, người ta chỉ biết dạt với nghĩa là bị xô đẩy theo một hướng nào đó, trôi dạt. Bây giờ, một ai đó bỏ nhà đi lang thang người ta cũng gọi là "dạt nhà". Tóm lại là ai đó mà không ở đúng chỗ, ngủ đúng chỗ của mình thì gọi là dạt, phải vậy không?? Nếu đúng vậy, đêm nào mình cũng dạt. Mà không chỉ mình mình dạt, cả nhà này ai cũng dạt hết, dạt có tổ chức đàng hoàng à.

8 giờ tối, thường thì vào giờ này mình và em đã ngủ say rồi. Nhưng gần đây, mình trằn trọc lắm. Bên phòng ngủ của bố mẹ, cái giường cũng êm hơn, cái chăn cũng ấm hơn. Mùi cà phê của mẹ thơm phưng phức quện với mùi nước trà của bố tạo ra một thứ hấp dẫn đặc biệt. Bố mẹ đang ngồi xem TV cùng nhau hoặc là mỗi người ôm một máy tính vừa làm việc, vừa chát chít với nhau vớ vẩn. Mình rất tò mò muốn biết bố mẹ đang nói gì về tội lỗi mới của mình mà cô giáo mới mách hôm nay. Thực tình, mình chẳng muốn ngủ sớm tí nào. Nhưng nếu mình cứ nằm ở đây và nghe ngóng, chẳng mấy chốc mắt mình sẽ díp lại và mình sẽ ngủ mất. Vậy thì mình cần một lý do để ra ngoài kia. Đầu tiên là mình đi tè này. Nằm một lát mà lại thấy buồn ngủ thì mình sẽ dậy uống nước này. Mẹ lại duổi mình vào sau khi đã thơm mình chút chít một lát (bị mẹ phàn nàn nhưng lại vẫn được mẹ thơm thì mình cố chịu vậy). Không ổn, mình lại buồn ngủ rồi. Mùi hương và câu chuyện ngoài kia vẫn hấp dẫn quá, mình quyết định là mình sẽ "bị tịt mũi". Không nói dối đâu, mũi mình tịt thật mà. Một bên mũi tịt ngắc luôn á. Nhưng nếu mình thực sự muốn ngủ, mình vẫn ngủ được, có điều... Mẹ kêu trời khi thấy mình lại đẩy cửa đi ra. Thế rồi thay vì quay trở lại phòng, mình đi vào phòng mẹ, nằm vào trong đám chăn đệm êm ái thơm tho của bố mẹ. Hôm nào mẹ hiền, mẹ sẽ dỗ mình quay trở lại giường của mình, hoặc bố sẽ bế mình trở lại. Hôm nào "thời tiết xấu", bố sẽ quát khe khẽ và mình đành phụng phịu rút lui. Mình nằm một lát và buồn ngủ lắm. Mình vẫn cố nghe ngóng và tự nhủ, mình sẽ chỉ ngủ một tí thôi. Và...

Dạt 1

Mình mở cửa đi ra khỏi phòng. Lúc này là nửa đêm. Thường thì bố hoặc mẹ hoặc cả hai vẫn đang làm việc. Mình mắt nhắm mắt mở đi tè rồi "mộng du" chui vào giường bố mẹ. Bố hoặc mẹ sẽ đưa mình trở về giường, "kết thúc tốt đẹp chuyến viếng thăm" ngắn ngủi của mình.

Dạt 2

Mình trở mình và phát hiện ra mình đang nằm vắt vẻo qua Crocco. Phòng tối và hơi mát mẻ. Em Sue ngủ với cái mông chổng lên trời. Mình đi ra ngoài tìm chút nước uống và phát hiện ra mẹ ngủ gật trên soffa. TV vẫn còn đang nhấp nháy những bộ phim đêm. Mình chui vào chăn của mẹ và nằm trở đầu đuôi với mẹ. Tuy không êm bằng giường của mẹ, nhưng ấm áp và êm ái lạ, mình thiếp vào trong một giấc mơ vui vẻ.

Dạt 3

Mẹ tỉnh giấc vì một cái gót chân chọc ngay giữa ngực. Hic, thế là mẹ lại xem phim đêm và ngủ quên trên sofa. Kiki đã chui vào đầu kia của cái chăn từ khi nào. Anh chàng cựa mình và tặng mẹ một cái gót chân ngay giữa ngực. Mẹ rón rén dậy, đắp lại chăn cho Kiki và khe khẽ vào phòng với bố.

Dạt 4

Giấc mơ của mẹ bỗng có những tiếng gọi mẹ ơi, mẹ ơi nho nhỏ. Đầu tiên, nó như một tiếng vọng. Rồi nó lớn dần, lớn dần, kèm theo tí thổn thức. KHông phải là mẹ mơ, đó là những tiếng gọi thật. Em Sue tỉnh dậy lúc 4-5h sáng và nhận ra la em rơi mất ti giả. Em cầu cứu mẹ. Mẹ nhón chân vào phòng, tìm cho Sue cái ti giả. Em ngủ ngay nhưng phải ôm cứng lấy tay mẹ. Mẹ buồn ngủ quá. Mẹ không đủ kiên nhẫn để chịu đựng tiếng khóc của em hoặc để bắt em ngủ lại một mình. Nếu em làu nhàu, mẹ đưa em về giường cùng mẹ. Thỉnh thoảng, em ngồi nhỏm dậy, tỉnh như sáo và lần mò đi trong bóng tối từ phòng em sang phòng mẹ luôn. Em nhẹ nhàng luồn vào chăn cùng mẹ, tìm cái tay mẹ, ôm cứng lấy nó và bắt đầu lần sờ. Chỉ tí teo là em ngủ.

Dạt 5

Kiki bị đánh thức bởi tiếng em gọi mẹ hoặc bởi cái gì đó. Anh chàng bỏ rơi cái sofa và chui nốt vào phòng bố mẹ luôn. Giường chật cứng rồi, chẳng còn chỗ nào, anh ta nằm ngay dưới chân bố mẹ.

Dạt 6

Cái giường bỗng trở nên chật chội. Bố muốn vươn vai, duỗi chân một cái nhưng dù bố thử vươn về hướng nào cũng bị vướng vào không mẹ thì hoặc là anh hoặc là em. Mỏi ê ẩm, bố mắt nhắm mắt mở dạt qua phòng của anh em mình. Giướng chiếu giờ trống không. Bố thường nằm ở giường của Sue rồi ngủ ngon lành.


7h sáng, mình tỉnh giấc. Mình thường thức dậy trước tiên và rất ngạc nhiên (nhưng cũng rất sung sướng) khi thấy mình nằm cạnh mẹ. Rõ ràng, đêm qua mình ngủ ở phòng mình cơ mà. Nằm cạnh mẹ ở phía bên kia, em Sue đang ngủ ngon lành cũng bừng mở mắt ra. Hai anh em chào nhau thắm thiết và dắt tay nhau ra phòng khách. Bọn mình đi rất khẽ vì bố mẹ vẫn còn đang ngủ. Mình bật TV xem một chút chương trình trẻ con buổi sáng. Mình nhìn đồng hồ rồi. 15 phút nữa, mình sẽ gọi mẹ dậy giúp mình đánh răng rửa mặt, ăn sáng và chuẩn bị đi học. Thế là hết một đêm, cả nhà ai cũng... dạt.

No comments: