Tuesday, September 16, 2008

Hương tình yêu

Mình thuộc hết mùi da thịt từng người trong nhà. Gục đầu vào ngực mẹ trưa nay có mùi tôm chiên bơ tỏi. Tóc mẹ thì thơm mùi dầu Aveda nhưng áo mẹ thì có một cục bơ tròn xoay bắn phải lúc nấu ăn trưa nay. Tay mẹ mịn và mát, xoa qua xoa lại một lát, mình tìm thấy một cái gì đó hơi sần lên và thế là mình ra sức cậy. hehe, đã gì đâu. Rồi mình lim dim ngủ. Cái cảm giác ngủ trong long mẹ như baby trong khi mình đã hơn hai tuổi rồi thật là dễ chịu khó tả.

Nếu được bố ôm, người bố sẽ rất nóng và đầy lông. Mình và bố sẽ có một cuộc chiến nho nhỏ giữa một bên tí tẹo và ra sức tấn công vào đám lông lá trên tay bố, với bên kia to lớn vững chãi nhưng đang hốt hoảng cản trở và trốn tránh những cú móc móc, gại gại móng tay mềm mềm trên da. Bố có mùi bụi và khói xe vì bố mới ra ngoài về. Anh Kiki chua loét mùi mồ hôi, trộn lẫn với mùi trà chanh. Anh ấy còn ám mùi điều hòa nhiệt độ vì hâu như anh ấy trốn mình vào trong đó để chơi game hay vẽ vời, chơi bài cũng như xem phim hoạt hình, anti mọi hình thức vận động chân tay. Bà nội rất mềm với làn da nhiều nếp nhăn. Tay bà đau và sực nức mùi rượu và mùi lá thuốc tỏa ra từ vết băng trên cổ tay. Ông nội cho mình ngồi trên cái bụng to của ông. Thỉnh thoảng, ông có mùi nước rửa bát hay nước cọ sàn nhà vì ông lúc nào sẵn lòng giúp bà, giúp mẹ hay bác lau nhà hoặc cọ sàn. Bác Lan có mùi phấn và keo sịt tóc thơm thơm. Anh Dũng bảnh chọe có mùi chú rể. Bà ngoại lúc thì có mùi bột cám gà khi mới từ chuồng gà ra, lúc thì thơm nức mùi sữa tắm Dior. Áo bà lúc nào cũng có một mùi oải hương đặc biệt. Ông ngoại có mùi rượu thuốc. Còn bác Neo có mùi lam lũ từ trong cái bếp đun rơm… Ai cũng có một mùi đặc biệt và thân thuộc. Mình cũng giống con Men – con chó nhà bác Hùng, nhận ra mọi người nhờ mùi hương khác nhau. Mình cũng không thích người lạ vì họ có mùi kỳ cục. Con Men cũng thế, nhưng khác mình nem nép bỏ đi, nó sủa lên rất khiếp, ra chiều giận dữ. Mùi Việt Nam cũng khác mùi Thụy Điển. Mùi gốc mít khác với mùi cây thong. Mùi nắng oi nồng khác với mùi tuyết lạnh. Mùi biển tanh tanh ở Đồ Sơn khác với mùi bãi tắm ở Växholm. Ngay cả đường phố mùi cũng khác nhau, mùi bụi mỗi nơi cũng khác. Người lớn thì hay phàn nàn nơi này ô nhiễm, chỗ kia khói bụi. Mình thì chẳng phiền. Với mình, mỗi mùi là một tí cuộc sống mà mình đang thử. Mùi nào cũng thú vị, đáng yêu.

Em Sue ưa dụi vào lòng mẹ và sờ sịt khắp nơi. Nhìn cái mặt lờ đờ như phê thuốc của em ấy buồn cười thật. Em có mùi thơm thơm của trẻ con trong tóc và đầy một bỉm cứt thôi dưới mông. Thỉnh thoảng em không cho mẹ tháo cái bỉm đã quá tải ra nên người em có một mùi nước tè trẻ con khai nhè nhẹ. Buổi sáng là lúc cả nhà bốc mùi. Toilet chật ních 4 người chen vai thích cánh, giành nhau cái bồn rửa mặt để vệ sinh cá nhân trước. Không hiểu sao bố mẹ lại hôn nhau vào lúc ấy được cơ chứ. Mình thề là sẽ không lấy vợ vì không thể yêu nụ hôn buổi sáng của bất kỳ ai, mà nói chung là nụ hôn bất kỳ buổi nào mình cũng đều không thích cả. Mà không thích hôn thì không thể lấy vợ được. Mẹ bảo, khi đã yêu ai đó mình sẽ không còn thấy phiền về mùi vị của người ta nữa, thậm chí còn thấy nhớ nếu thiếu thốn nó nữa cơ đấy. Chả trách, mỗi khi đi công tác, mẹ cứ gói theo cái áo hôi rình của mình. Hihihi, mùi mồ hôi chua loét ấy chính là hương tình yêu, eo…

No comments: